Sau khi liên tiếp phá các vụ án lớn ở U Châu, Tịnh Châu, Xà Linh, Giang Châu, Địch công đã nhiều lần khẩn cầu, cuối cùng đã được Võ Tắc Thiên phê chuẩn cho về quê hưởng nhàn ở Tịnh Châu. Những tưởng từ nay thiên hạ sẽ thái bình, Địch công sẽ được câu cá trồng hoa nơi non xanh nước biếc, nhưng một người tài năng hiếm thấy như Địch công lại không có số an nhàn hưởng phúc.
Câu chuyện thứ nhất: Lương Châu án – Hắc y xã
Trên đường về quê, Địch công ghé qua Lương Châu từ biệt học trò của ông là Tằng Thái, Lương Châu thứ sử. Lúc đó, Tằng Thái nhận được một tin cấp báo của triều đình, nói rằng ở phía Tây Bắc có một cơn bão lớn, cần chú ý đề phòng. Tằng Thái lập tức chuẩn bị lực lượng, thông báo với dân chúng để đề phòng cơn bão. Nhưng đúng lúc cơn bão sắp đến thì trong sa mạc có 3000 quân đang vận chuyển 3000 vạn lượng ngân lượng. Tằng Thái rất lo lắng, sợ đội quân này xảy ra chuyện. Quả nhiên như vậy, cơn bão qua đi, đội quân bị giết sạch, ngân lương đã không cánh mà bay. Mọi chuyện lại phải nhờ đến tài trí của Địch công. Sau khi Địch công phá được bí mật của “Thần tử vong” và “Hành động địa ngục” một cách tài tình, chân tướng của những kẻ cầm đầu cũng dần dần lộ ra…
Câu chuyện thứ hai: Hàn Giang án
Chỉ trong vòng một năm, thuyền vận chuyển muối qua Hàn Giang bị mất tích mười mấy lần, gây tổn thất mấy trăm vạn thạch muối, những người trên thuyền đều bị giết. Võ Tắc Thiên lệnh cho Địch Nhân Kiệt gấp rút điều tra vụ án này. Qua quá trình điều tra và phán đoán vô cùng gian khổ, đã phát hiện được một âm mưu to lớn, do Thiết Thủ Đoàn cấu kết với quan phủ và lục lâm thảo khấu thực hiện. Bọn chúng muốn gây nên khan hiếm muối để độc bá thị trường muối Hoài Bắc, độc chiếm mối lợi khổng lồ. Địch công đã bắt tay với Ngoạ Hổ trang cùng nhau hội chiến. Âm mưu của bọn gian ác bị phá vỡ, thị trường muối hết bị khan hiếm, con sông lớn vắng lặng hai năm qua, nay lại ồn ào nhộn nhịp những con thuyền chở muối vào ra
,