Tiếng đàn của anh làm cho thời gian ngừng trôi, gió ngừng thổi và sóng biển câm lặng. Nó cũng khiến tên trộm cảm thấy ăn năn vì đã ăn cắp, người phụ nữ lẳng lơ hối hận vì phản bội chồng. Những giai điệu ấy thay đổi mọi thứ, trừ người tạo ra chúng.
The Legend of 1900 là câu chuyện được kể lại bởi một nghệ sĩ thổi kèn trumpete tên Max (Pruitt Taylor Vince). Ngay sau khi Đại chiến thế giới thứ hai kết thúc, Max tình cờ tìm thấy một đĩa than ghi những bản nhạc bất hủ. Chiếc đĩa đó thôi thúc anh đi tìm một người bạn mà anh đã không gặp trong nhiều năm.
Vào đúng năm 1900, một công nhân xúc than trong phòng máy của tàu chở khách xuyên Đại Tây Dương có tên The Virginian tìm thấy một đứa bé nằm trơ trọi trên chiếc đàn piano trong phòng khiêu vũ của tàu. Ông nuôi nấng đứa bé như con đẻ. Cậu bé lớn lên trong tình thương yêu của cha nuôi và sự đùm bọc của các thợ máy, thủy thủ trên tàu. Người công nhân đặt cho đứa con nuôi một cái tên dài đến nỗi chẳng ai có thể nhớ nổi, trừ chính ông. Vì thế, họ chỉ gọi cậu là 1900 – cái năm mà cậu chào đời.Khi 1900 lên 5 tuổi, người thợ máy nhân hậu bị thương nặng trong một vụ tai nạn và qua đời. 1900 lại một lần nữa rơi vào cảnh không cha. Thuyền trưởng tàu The Virginian định đưa cậu tới một trại trẻ mồ côi trên bờ khi tàu cập bến. Đúng trong cái đêm trước khi tàu cập bến, 1900 tình cờ tìm thấy chiếc đàn piano cũ trong phòng khiêu vũ – nơi một người phụ nữ nào đó đã đặt cậu lên cách đó 5 năm. Trong đêm tối yên ắng, bỗng hành khách nghe thấy những giai điệu dương cầm réo rắt, khoan thai và đầy mê hoặc. Người ta đổ xô đến phòng khiêu vũ để rồi không thể tin vào những gì nhìn thấy: người tạo ra những giai điệu mê hồn đó là một cậu bé mới 5 tuổi. Thời gian như ngừng trôi, điếu thuốc lá của những quý ông như tạm ngừng cháy trước giai điệu quyến rũ thoát ra từ đôi bàn tay nhỏ bé của cậu.
Trước sự hâm mộ của hành khách và thủy thủ đối với tài năng âm nhạc của 1900, thuyền trưởng từ bỏ ý định đưa cậu vào trẻ mồ côi, đồng thời cho phép cậu được tự do chơi đàn dương cầm bất cứ khi nào cậu muốn. Tới lúc này, thủy thủ đoàn mới biết rằng họ đang sống cùng với một thiên tài âm nhạc, người có thể chơi dương cầm mà không cần học. Những nốt nhạc, giai điệu dường như đã là một phần của cơ thể cậu ngay từ khi được sinh ra trên cõi đời này. Phòng khiêu vũ luôn chật kín người mỗi khi 1900 biểu diễn. Cậu bé trở thành nhạc công ít tuổi nhất trong ban nhạc của tàu.Max, người kể cho chúng ta nghe câu chuyện này, xuất hiện trên tàu The Virginian vào những năm đầu thập niên 30, khi kinh tế thế giới đang ở trong giai đoạn đại suy thoái. Không thể tìm nổi việc làm trên đất liền, Max xin làm nhạc công trong ban nhạc của tàu The Virginian. Cuộc gặp gỡ khó quên với 1900 (Tim Roth) – khi đó đã trở thành một thanh niên lịch lãm – trong một đêm dông bão đã trở thành kỷ niệm không thể nào quên trong ký ức Max, biến anh thành người bạn thân của 1900.
Những cuộc hành trình xuyên Đại Tây Dương bắt đầu rồi kết thúc, hàng nghìn hành khách đến rồi đi, thời gian lặng lẽ trôi như những đám mây rong ruổi phía trên làn nước xanh vô tận của đại dương. 1900 vẫn miệt mài chơi đàn phục vụ cho những vị khách đến rồi rời khỏi The Virginian, nhưng anh chưa một lần rời tàu xuống đất liền, dù chỉ là để đi chơi một lát. Không tiếp xúc với thế giới bên ngoài, tâm hồn 1900 vẫn trong sáng, ngây thơ như khi anh mới chào đời. Hành khách vẫn lặng người khi nghe những bản nhạc của anh, nhưng lấy làm lạ khi thấy anh không chịu lên bờ để tìm vận hội cho bản thân. Với tài năng của 1900, người ta khẳng định rằng anh sẽ trở thành một nghệ sĩ dương cầm vĩ đại nhất trong lịch sử nhân loại.
Thật ra thì 1900 cũng từng có ý định lên đất liền. Đó là khi anh gặp một cô gái xinh đẹp. Nàng đi từ Anh sang Mỹ để tìm cha. Vừa nhìn thấy cô gái, thiên tài âm nhạc hiểu rằng anh đã phải lòng nàng. Trước khi lên bờ, cô gái cho anh địa chỉ và mời anh đến chơi. Đó là lần đầu tiên trong đời, 1900 nghĩ tới chuyện lên bờ. Thủy thủ đoàn mừng cho anh. Nhưng rồi sau một đêm suy nghĩ, 1900 đổi ý.Tiếng tăm của 1900 bắt đầu lan rộng trên đất liền. Những hành khách đi lại giữa hai bờ Đại Tây Dương trên tàu The Virginian luôn mang theo những câu chuyện về tài năng âm nhạc của 1900 khi lên bờ. Một đồn mười, mười đồn trăm, trăm đồn triệu, cái tên 1900 bay tới tai Jelly Roll Morton (Clarence Williams) – nghệ sĩ nhạc jazz được coi là vĩ đại nhất thời bấy giờ. Ông quyết định tìm tới tàu The Virginian để so tài với 1900 để rồi lặng người ra về. Sau sự kiện ấy, những tin đồn về 1900 càng lan rộng.
Nhưng 1900 vẫn không chịu lên bờ. Max hiểu rằng nếu rời xa The Virginian, 1900 sẽ không còn là thiên tài âm nhạc, bởi tiếng sóng rì rầm của biển mang đến cho anh cảm hứng sáng tác. Max tìm cách thuyết phục 1900 thu ra đĩa những bản nhạc mà anh sáng tác rồi mang lên bờ bán, nhưng chàng trai lập dị kiên quyết không chịu. Anh chỉ muốn những chiếc đĩa than đó lưu hành trên tàu mà thôi. Một ngày nọ, Max rời tàu lên bờ. Đó là những ngày toàn nhân loại bắt đầu chứng kiến sự kiện khủng khiếp nhất trong lịch sử: chiến tranh thế giới lần thứ hai.Và giờ đây thì Max đã trở về để kể cho chúng ta nghe câu chuyện về một tài năng – người có thể trở nên giàu có và nổi tiếng với những bản nhạc khiến hàng chục triêu người phải im lặng nếu chịu từ bỏ những suy nghĩ lập dị. Tìm tới con tàu The Virginian, Max kinh hoàng khi biết rằng người ta sắp cho nó nổ tung ngoài đại dương vì đã hết hạn sử dụng. Trong danh sách những người rời tàu không có tên 1900. Max biết rằng người bạn cũ của anh không muốn rời xa con tàu và sẽ chết cùng nó. Max nài nỉ người phụ trách việc phá tàu lùi thời gian nổ mìn lại vài ngày để anh vào đó tìm 1900. Người ta không thể tin vào những gì Max nói, nhưng vẫn cho anh cơ hội …
Theo những tài liệu cũ thì Virginian là một con tàu có thật, được đóng vào năm 1904 và bị phá hủy vào năm 1954. Virginian được nhắc tới nhiều trong thảm họa của tàu Titanic vào tháng 4/1912. Khi đó nó ở gần con tàu bị nạn nhưng không kịp tới cứu hộ mặc dù đã nhận được tín hiệu cầu cứu qua sóng radio. Tuy nhiên, tính xác thực trong câu chuyện của Max, cũng như sự tồn tại của một thiên tài âm nhạc như 1900, vẫn là một dấu hỏi, bởi anh là nhân chứng duy nhất. Có người tin câu chuyện đó, cũng có người tỏ ra hoài nghi. Nhưng đó không phải là điều Max quan tâm. Với anh, cơ hội được biết một người như 1900 là một quà quý báu nhất mà cuộc sống đã ban tặng cho anh.
,